Nếu bạn cô đơn cả đời và không kết hôn với ai, bạn sẽ phải đối mặt với điều gì?


Sẽ như thế nào nếu bạn không muốn kết hôn? bạn thất vọng về tình yêu? bạn lựa chọn cuộc sống một mình, cô đơn trọn đời thay vì kết hôn với một người nào đó. Hay đơn giản là bạn không muốn chia sẻ cuộc đời mình với ai cũng không muốn ràng buộc với ai cả?



Đầu tiên:

Chúng ta hãy bắt đầu từ mốc khi bạn cô đơn ở tuổi 30 trở đi nhé. Vì sao ư? Vì vào lúc này bạn cũng khá chín chắn và già đời rồi. Bạn có đầy đủ năng lực dân sự hay kinh nghiệm sống để có thể tự lập 100%, bạn có đủ sức khỏe để đi khắp nơi, làm những gì mình muốn. Cái bạn chưa có lúc này đó là một nửa của mình thôi. Chắc chắn thời điểm này những người thân của bạn cũng bắt đầu thúc dục bạn lập gia đình. Họ sốt ruột khi bạn vẫn chưa chịu lập gia đình mà vẫn thong dong.




Khi bạn cô đơn ở tuổi 32

Mỗi ngày bạn lao vào công việc của mình, khi tan ca bạn có nhiều sự lựa chọn hơn, đi chơi, đi ăn ngoài quán xá hơn là tự nấu ở nhà. Bởi bạn tự do mà, bạn không có mối quan hệ phức tạp nào. Bạn có toàn quyền lựa chọn.



 Khi về nhà bạn có thể ngồi xem tivi tới khuya mà chẳng lo vợ/chồng phàn nàn. Bạn vui vẻ, tự tại. Bạn không phải lo lắng về giá sữa ngoài kia, bạn chẳng phải bực bội mỗi khi vợ/chồng quên không chuyển tiền mỗi tháng. Bạn đang cô đơn mà, bạn sẽ không kết hôn với ai hết. Bạn một mình kiếm tiền, một mình tiêu sài, thích đi đâu thì đi, thích chơi ở đâu thì chơi, ăn gì thì ăn. Tất cả chỉ cần một cái tặc lưỡi.



Khi bạn cô đơn ở tuổi 35

Bạn đã có kha khá kinh nghiệm yêu đương được tích lũy sau bao năm "va chạm". Bạn thoải mái "chơi đùa" với những cô gái/chàng trai khác. Thả thính mọi nơi nhưng người khác cũng chẳng thế nói này nói kia gì bạn. 


Mọi thứ chỉ bắt đầu có chút gượng gạo khi có một số người bạn nhiệt tình nhắc nhở bạn nên tìm một ai đó để thành vợ thành chồng hoặc khi bạn tụ tập với những người bạn của mình nhưng họ lại bắt đầu quan tâm hơn đến những vấn đề về bỉm sữa, tìm người trông con hay tư vấn về những lớp học tốt, giáo viên giỏi cho con. Bạn chẳng thể chen vào câu chuyện của họ bởi bạn chẳng có chút kinh nghiệm gì về mấy chuyện này. Bạn đành phải đóng vai người khán giả tuyệt vời, việc của bạn là dỏng tai lên nghe, chỉ vậy thôi bởi những ý kiến bạn đưa ra trong những vấn đề này thường không được mọi người coi trọng cho lắm. Vì đơn giản, bạn chẳng có tí ti kinh nghiệm gì về chuyện con cái hay quản lý gia đình chung.

 


xem thêm: Cú sock của cộng đồng mạng khi hay tin ca sĩ Vân Quang Long qua đời

Khi bạn cô đơn ở tuổi 40

Bạn đứng ở ngưỡng tuổi được cho là cơ hội cuối cùng để nghĩ lại về chuyện chung thân đại sự. tuổi này nếu bạn có tính toán khác cho mình hoặc đổi ý và muốn tìm một nửa để kết đôi đến trọn đời thì cơ hội cho bạn là vẫn còn bởi lúc này sức khỏe của bạn vẫn khá tốt. Chỉ là bạn bè thời bạn 20 tuổi giờ họ có nhiều mối quan tâm hơn như con cái, kinh tế gia đình hơn là ngồi nói chuyện phiếm với bạn. Tất nhiên là họ vẫn còn thời gian để gặp gỡ với bạn nhưng chắc chắn nó sẽ giảm dần, bạn bắt đầu cạn chủ để khi ngồi nói chuyện cùng những người bạn khi gặp gỡ. 



Mỗi dịp sinh nhật tới bạn sẽ nhận ra số người tham dự ít dần đi. Có thể sẽ xuất hiện một vài dịp sinh nhật bạn không muốn gặp ai. Bạn tổ chức nó một mình hoặc bạn sẽ không tổ chức ngày kỉ niệm này nữa. Nó nhắc nhở rằng bạn bắt đầu bước ra khỏi tuổi sung sức. Lúc này gia đình và người thân sẽ "kiên trì đến cùng". Họ liên tục giới thiệu cho bạn những mục tiêu mới để bạn lựa chọn, sắp xếp những buổi gặp gỡ để bạn đổi ý.



Bạn sẽ có ít mục tiêu để phấn đấu hơn so với mọi người, bạn không có vợ hoặc chồng quản lý và bàn bạc những vấn đề tài chính. Bạn không bị thứ gì ràng buộc,lo lắng.cái bạn lo lắng là tối nay sẽ ăn cái gì, ngày mai sẽ du lịch ở đâu, tối nay sẽ xem bộ phim gì, có nên mua thêm đôi giày mới kia không...v.v. Tất cả vẫn do bạn làm chủ. Bạn bắt đầu lười trở về với người thân hơn, có lúc còn có tâm lý " ngại" bởi mỗi khi gặp mặt là lại chuyện vợ/chồng hay đòi dắt người yêu về ra mắt. Những câu hỏi muôn thuở về vấn đề thành gia lập thất.

 

Khi bạn cô đơn ở tuổi 50

 Bạn đã đi được nửa đời người rồi. Mỗi ngày bạn đến nơi làm việc, hết giờ bạn về nhà. cứ đều đặn diễn tiến như vậy. Bạn chẳng còn muốn đến những nơi ồn ào nữa, bạn trầm tính, bạn ít nói dần. Khi về nhà bạn chẳng có ai ra đón hay chơi đùa. Bạn tìm được vài người bạn mới cũng có lựa chọn giống bạn. Họ cũng không muốn có bạn đời. Bạn hòa vào họ để tìm kiếm những điểm chung, để chắc chắn rằng trên đời cũng có người giống mình. Và nhìn đi,  họ cũng đâu có sao.




Khi bạn cô đơn ở tuổi 60

Bạn đã bước sang "bên kia con dốc" bạn đã thỏa mãn tất cả những thú vui bạn hằng mơ ước. Đi du lịch; nuôi một hoặc nhiều thú cưng; trồng một vườn hoa lớn... V.v . Bạn bắt đầu cảm thấy xương của mình phát ra tiếng kêu mỗi khi vận động. Những món ăn nhiều năm trước ăn ngon lành nhưng lúc này cảm thấy khó nuốt, vị giác của bạn bắt đầu khó tính hơn. Bạn hay nấu ăn ở nhà hơn.

 Mỗi khi mất ngủ sẽ không có ai  đến gần và hỏi han. Những ngày cuối năm, thay vì xum vầy với gia đình nhỏ của mình trông nồi bánh chưng lớn thì bạn chỉ cần một cành đào nho nhỏ cho có không khí tết và một cặp bánh chưng mua cho đủ bộ mà chắc rằng bạn cũng chẳng buồn đụng tới. Bạn vẫn thế, mỗi khi mệt mỏi, bạn bắt buộc phải gọi đồ ăn bên ngoài bởi sẽ chẳng có ai đó đến gần và hỏi bạn muốn ăn thứ gì. Bạn cần tự chuẩn bị tất cả cho những tháng ngày đơn chiếc tiếp theo.

 



xem thêm: 
Dùng vỏ chai nhựa làm chậu cây mini dễ thương


Khi bạn cô đơn ở tuổi 70

Bạn cảm thấy sức khỏe của mình không còn tốt như trước, mỗi khi trời đổi gió hay thay đổi thời tiết, người đến thăm hỏi bạn những ngày này chính là những bác sĩ tại gia mà bạn đã đăng kí từ trước.Nếu đen đủi, kinh tế bạn quá khó khăn thì trong điện thoại của bạn sẽ có rất nhiều số liên lạc của những y sĩ sống gần bạn. Họ sẽ đến mỗi khi bạn cảm thấy có vấn đề và bạn phải chủ động gọi tới họ để tiết kiệm chi phí. 


Mỗi món ăn lúc này đã không còn là thưởng thức nữa mà dù có thích nhiều món ngày xưa bạn cũng buộc phải bỏ qua bởi sức khỏe không cho phép. Thú vui của bạn ngày một ít đi trong khi phần lớn các bạn bè khác- những người có lựa chọn kết hôn và có con, họ vui vầy với những đứa con hoặc bồng cháu đi khắp nơi. Họ cũng vẫn giữ mối quan hệ tốt với bạn nhưng cũng không thể tránh được những lời nói cay độc khi bạn vắng mặt. Cuộc sống cô đơn một mình của bạn đang bị họ đưa ra làm chủ đề bàn tán cho vui những lúc rảnh rỗi.

 


 

Khi bạn cô đơn ở tuổi 80

 Bạn cần đến những cơ sở xã hội để báo danh. Họ sẽ đều đặn đến thăm bạn mỗi ngày để chắc chắn bạn còn tồn tại. Tuổi già đến và chứng mất ngủ tìm đến bạn thường xuyên hơn. Thử tưởng tượng bạn chỉ có một mình với căn phòng im ắng.tiếng động duy nhất bạn cảm nhận được đó là tiếng thở của chính mình. Và một ngày nào đó tiếng thở đó... không phát ra nữa. Bạn nhận ra bạn chẳng có ai bên cạnh vào giây phút định mệnh đó. Sẽ cần một khoảng thời gian để bạn được mọi người phát hiện... 





"vù" quay lại thực tại nào! 

Dạo gần đây chú chó bạn nuôi thường xuyên bị bỏ bữa bởi bạn thường quên đi việc cho nó ăn. Bạn bắt đầu khó tính hơn, hay cáu giận hoặc lẩm bẩm một mình, bạn lẫn lộn bàn chải đánh răng và chiếc đũa. Sẽ có lúc bạn xuất hiện ngoài đường với một chân đi dép và một chân đi tất. Mọi người dần xa lánh bạn, họ sợ đến gần bạn. Trong mắt họ, bạn thành một ông/bà cụ lẩn thẩn lập dị. Và bạn cũng vậy, bạn không muốn gặp ai bởi lúc đó kí ức của bạn không còn được minh mẫn. Nếu lỡ có đứng không vững mà bị ngã. Bạn chỉ có thể nhờ người đi ngoài đường giúp chứ chẳng thể gọi vợ/chồng hoặc con ra đỡ và đưa đi kiểm tra. Bạn đã lựa chọn không kết hôn với ai nên bạn phải thích ứng với cuộc sống không có người thân, không có hậu duệ.



 Lúc này bạn bắt đầu phải dồn hết tiền bạc, tài sản để giao phó cho một người nào đó hoặc tổ chức bất kì mà bạn cảm thấy tin tưởng và đủ uy tín để họ lo liệu những việc khi bạn không còn tồn tại nữa. Bạn bắt đầu lo lắng và chờ đợi một điều nhất định sẽ đến với bạn. khi bạn  bước qua thời điểm này, mọi thứ sẽ chẳng còn ý nghĩa nữa.cái bạn cảm thấy khó chịu và sợ hãi nhất nhất chính là những phút cuối cùng của mình. Sẽ không giống với mọi người ngoài kia. Họ có vợ/chồng, có con, có cháu, có nhiều người thân. Chí ít thì lúc cuối cùng sẽ không có cảm giác cô đơn.




 Còn với bạn, bạn đến một mình, lựa chọn cuộc sống một mình và ra đi cũng một mình. Bạn chẳng phải lo về di chúc hay thừa kế, chẳng phải lo những đứa con của mình tranh dành tài sản, chẳng phải lo gia đình hay tương lai của thế hệ sau sẽ phát triển ha lụi tàn. Cái bạn đối mặt đó là sự cô đơn, hụt hẫng, có một chút gì đó tiếc nuối. Câu hỏi cuối cùng hiện ra trong suy nghĩ mơ hồ lúc đó của bạn  sẽ là: mình cô đơn là đúng hay sai??? 

 ---------------

Thực hiện: 9xac Blog

 

 xem thêm: Bạn đã lách luật ở trường học như thế nào?

 

9xac Blog - Kênh tin tức 9xac - Chuyên trang tin tức mới - Hot,cập nhật liên tục nhanh nhất.

Post a Comment

Hãy lịch sự và văn minh khi đưa ra ý kiến bạn nhé ♡

Previous Post Next Post